Đi chơi đêm giao thừa, gặp tình yêu cuộc đời
Tháng 12/2010, bố của Nikhil qua đời. Chàng sinh viên trường y ngoài 20 tuổi khi đó cùng anh trai, người Mỹ gốc Ấn, bay xuyên Đại Tây Dương để mang tro cốt của cha về quê. Sau đó, họ không về Mỹ ngay mà tiếp tục kéo dài chuyến đi, đón năm mới ở bang Goa, Ấn Độ.
Đi cùng hai anh em là một người bạn của Nikhi. Cả ba đón năm mới tại Tito’s, một câu lạc bộ bên bờ biển, nơi bắn pháo hoa đêm giao thừa. Bạn của Nikhil gợi ý họ nên mặc gì đó thật ấn tượng để đón năm mới. Vì vậy, cả ba mặc vest dù ngoài lên đến hơn 30 độ C.
Bên trong câu lạc bộ, đèn nhấp nháy, chiếu sáng những bóng người đang nhảy múa. Nikhil xếp hàng ở quầy bar, quay người lại để nói chuyện với anh trai và bạn. Đó cũng là lúc, anh nhìn thấy Hirva.
Ngày 31/12 của 12 năm về trước, Hirva khi đó ngoài 20 tuổi, đến từ miền tây Ấn Độ và chuẩn bị nhập học một trường kinh doanh. Cô ra ngoài đón giao thừa cùng hai bạn gái. Phụ nữ được miễn phí vào cửa ở Tito’s, chỉ đàn ông phải trả tiền. Nếu đi cả nhóm nam – nữ thì được giảm giá.
Một nhóm nam giới tiếp cận ba cô gái, nhờ họ đi chung để những người đàn ông này được giảm giá. Hirva đồng ý. Nhưng khi vào trong quán, họ không chịu rời đi mà tiếp tục làm phiền các cô. Nhóm Hirva tìm cách tách khỏi những người này thì nhìn thấy Nikhil và bạn anh. Ba người đàn ông khi đó đều mặc vest chỉn chu. Vì vậy, Hirva nghĩ có thể họ là những người tử tế. Và nếu bắt chuyện với nhóm Nikhil, các cô sẽ không còn bị những gã đàn ông lạ mặt kia làm phiền.
“Tôi nhớ anh ấy nắm tay, dắt tôi đi qua sàn nhảy. Khi chúng tôi nhìn nhau, tôi chỉ muốn anh ấy nắm tay tôi mãi”, Hirva nói. Khi cả hai khiêu vũ, họ kể cho nhau nghe về cuộc sống của mình.
Khi cuộc vui kết thúc, Nikhil xin số điện thoại của Hirva. Tại Ấn Độ, phụ nữ không được cho đàn ông lạ số điện thoại. “Vì nó không an toàn”, Hirva nói. Cuối cùng, họ rời đi mà không có số của nhau. Cả hai đều không nghĩ sẽ gặp lại.
Nhưng bạn bè của họ lại làm điều ngược lại. Ngày hôm sau, bạn Nikhil đã cho anh số của Hirva. Ngay lập tức, anh gửi tin nhắn cho cô, nhưng chỉ viết: “Chúc mừng năm mới”.
Khi nhận được tin nhắn, Hirva đang cùng những người bạn ăn sáng muộn tại một căn lều bên bờ biển. Tin nhắn đến khiến cô bất ngờ, nhưng “chắc chắn khiến tôi mỉm cười”, Hirva nhớ lại. Sau đó, Nikhil gửi cho Hirva lời mời kết bạn trên Facebook, và được cô đồng ý.
Họ nhanh chóng trò chuyện qua Facebook. Nội dung cuộc trò chuyện từ những câu hỏi đơn giản như thích màu gì, ăn món gì sang chủ đề riêng tư hơn như nguyện vọng cá nhân, gia đình. Càng ngày, cả hai càng cảm thấy hợp nhau, dù có những khác biệt trong suy nghĩ vì được nuôi dạy ở hai nền văn hóa khác nhau. Tuy nhiên, họ vẫn tìm cách dung hòa.
Tháng 8/2011, Nikhil bay tới Ấn Độ thăm Hirva trong hai tuần. Vào ngày cuối cùng của kỳ nghỉ, anh về nhà cô để ra mắt bố mẹ vợ tương lai. Ban đầu, khi biết con gái hẹn hò với chàng trai người Mỹ, mẹ Hirva không vui vì sợ phải xa con gái. Nhưng khi gặp Nikhil, bố mẹ lập tức ưng ý.
Tháng 5/2012, Hirva đến Mỹ thăm Nikhil và cũng là lần đầu, cô gặp gia đình anh. Khi Hirva đang thu dọn hành lý và chuẩn bị ra sân bay về nhà, Nikhil đã ngỏ lời cầu hôn. Cô gái đồng ý. Khi đó, không có chiếc nhẫn đính hôn nào được trao, vì Nikhil không có kế hoạch trước. Nhưng anh đã buộc một sợi dây quanh ngón tay cô.
Tháng 11/2012, họ kết hôn ở Ấn Độ. Đó là một đám cưới nhỏ, nhưng với Hirva, đó là một buổi lễ “đẹp đẽ và thân mật nhất”. Cả hai đến Goa, nơi lần đầu gặp nhau, để hưởng tuần trăng mật. Lần này, họ không đến Tito’s mà dạo quanh các bãi biển, ăn các món ngon.
Hiện họ sống ở vùng ngoại ô trung tây nước Mỹ cùng ba con. Hirva làm việc cho một công ty tư vấn, còn Nikhil là bác sĩ. Nhận xét về người bạn đời, Nikhil nói: “Sau khi ở bên cô ấy, chúng tôi cùng nhau giải quyết mọi rào cản, khó khăn, dù là trong sự nghiệp hay cuộc sống”. Còn Hirva thì nói rằng, cô và chồng bổ sung cho nhau một cách hoàn hảo.
Những năm sau đó, khi giao thừa sắp đến, hai vợ chồng thường tổ chức tiệc tại gia và mời bạn bè đến chơi, hơn là ghé câu lạc bộ. Nhưng họ luôn nhớ đến ngày gặp nhau ở Goa. Họ cũng chọn ngày 31/12 để kỷ niệm tình yêu. Và khi nói về chuyến đi đến Goa năm đó, Nikhil cho biết anh luôn cảm thấy “có một điều gì đó tốt đẹp sắp xảy ra”.
“Có rất nhiều điều tình cờ đã xảy ra để chúng tôi gặp nhau. Tôi là một nhà khoa học và chỉ tin vào những thế dựa trên khoa học, kinh nghiệm. Nhưng cách mà điều này (gặp Hirva) xảy ra luôn khiến tôi phải nghĩ lại”, anh nói.
Anh Minh (Theo CNN)
Nguồn tin: Báo Vietnamnet
Link gốc: https://vnexpress.net/di-choi-dem-giao-thua-gap-tinh-yeu-cuoc-doi-4554737.html